Nam đến buổi trình bày về kinh doanh theo hệ thống lần đầu tiên và lập tức bị ấn tượng bởi khả năng tăng trưởng theo cấp số nhân. Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh nhận ra tính khả thi của thu nhập không giới hạn.
Nhưng đây chính là vấn đề của anh: hiện tại anh cũng đã kiếm được 100.000 đô-la một năm với vị trí quản lý ở một công ty sản xuất phần mềm và đang tiêu toàn bộ số tiền mình kiếm được, và trong ngành này, không thể nói trước được điều gì.
Vì vậy, sẽ thật vô lý nếu nghỉ việc ngay lập tức trước khi có một nguồn thu nhập thay thế
Trong phần hỏi-đáp của buổi trinh bày, Nam đã hỏi liệu anh có thể trò chuyện riêng với hai diễn giả là Cường và Hương không. Tất nhiên hai người này đồng ý.
Sau khi mọi người ra về hết, Nam giải thích về tình hình tài chính của bản thân với cặp đôi diễn giả.
Thay vì nói với Nam sự thật, rằng anh sẽ phải làm việc rất chăm chỉ, toàn thời gian trong vòng một năm đầu tiên, hoặc làm bán thời gian từ hai đến ba năm để thay thế toàn bộ nguồn thu nhập hiện tại, họ lại tạo ra những kỳ vọng sai lầm.
Cường nói: “Không vấn đề gì hết, Nam. Anh đã có một danh sách ứng viên tiềm năng ưu tú, Hương và tôi có thể xử lý những trường hợp này giúp anh và đưa họ vào danh sách tuyến dưới trực tiếp của anh”.
Tất nhiên, chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra bởi chính Cường và Hương cũng phải xây dựng cũng như duy trì tuyến dưới của riêng họ. Họ có thể sẽ thử làm vậy,
Nhưng kinh nghiệm của chúng tôi cho thấy không ai có thể làm thay công việc của người khác. Và tất cả chúng ta đều biết rằng ai cũng sẽ có phản ứng tốt nhất khi nghe thông tin về cơ hội làm ăn từ chính những người bạn của mình đầu tiên. Sau đó, một tuyến trên trực tiếp hay tuyến trên thành công có thể củng cố những thông tin mà ứng viên tiềm năng đã nghe được từ người bạn của mình.
Sức mạnh của việc kinh doanh theo hệ thống được phát huy tối đa khi chính những người bạn truyền thông tin cho nhau.
Nhưng ở giai đoạn đó, Nam không thể biết trước tất cả những chuyện này, anh chỉ vừa được giới thiệu về công việc kinh doanh theo hệ thống. Vì vậy, với Nam mà nói, đây là một cơ hội tốt. Dựa trên những gì Cường nói, anh đăng ký làm nhà phân phối, lập danh sách 200 ứng viên tiềm năng và chuyển cho tuyến trên trực tiếp của mình.
Xe tăng Kỳ vọng sai lầm tấn công Nam nhanh chóng và đau đớn. Không lâu sau đó, anh ta nhận ra mình chẳng nhận được thứ gì trong ngành này. Thậm chí, ngay cả khi Cường thực hiện lời hứa và chuyển một số nhà phân phối chất lượng trở thành tuyến dưới trực tiếp của Nam, anh sẽ vẫn phải xắn tay áo lên và làm việc cật lực, nếu không, tuyến dưới trong hệ thống sẽ nhanh chóng vượt mặt anh về thu nhập.
Nhưng chuyện thường xảy ra hơn là Cường không thể thuyết phục bạn bè của Nam làm một việc gi đó nếu Nam không tự tiếp cận họ trước.
Vấn đề ở đây là: Rất hiếm khi một người kinh doanh theo hệ thống có thời gian và năng lượng để tuyển dụng, xây dựng và đào tạo nhiều hơn một hệ thống tuyến dưới trực tiếp rộng lớn. Chúng tôi chưa từng gặp ai làm được như vậy.
Tình trạng điển hình là, sau nửa năm, có rất ít hay thậm chí không có hoạt động gì, Nam sẽ từ bỏ.
Nhưng anh ta sẽ không thật sự bỏ đi. Kể từ ngày hôm đó, bất cứ khi nào nghe thấy từ “kinh doanh hệ thống”, Nam sẽ nhấn mạnh: “HỆ THỐNG là một trò lừa đảo. Tôi đã cố hết sức trong suốt nửa năm và có tuyến trên, người được cho là làm ra rất nhiều tiền, còn tôi chẳng bao giờ thấy một xu nào!”. Có hàng nghìn người giống như Nam ở ngoài kia nói xấu về công việc của chúng tôi chỉ bởi họ bị tiêm nhiễm những lời tuyên bố không thực tế, khiến kỳ vọng của họ vỡ vụn.
Và thật không may, có rất nhiều Cường và Hương – những người được dạy để trở thành “diễn giả”, thay vì xầy dựng các mối quan hệ. Động cơ thật sự của họ đơn giản là lướt qua danh sách ứng viên tiềm năng của Nam để kiếm được một người thật sự, thay vì giúp đỡ Nam xây dựng công việc kinh doanh dựa trên mối quan hệ thân thiết với bạn bè của chính anh ta.
Vậy điều họ đáng lẽ nên làm là gì? #
Cường và Hương thật ra nên thành thật về các cơ hội của Nam. Như vậy, Nam không chỉ tôn trọng họ hơn, anh ta cũng sẽ hiểu mình cần bao nhiêu nỗ lực để thành công với nghề kinh doanh này.
Lẽ ra mọi chuyện nên được xử lý như sau. Cường ngồi xuống nói chuyên với Nam, nhìn thẳng vào mắt anh ta và nói: “Anh biết đấy, Nam, tôi hoàn toàn hiểu tình thế khó xử của anh. Tôi biết anh vẫn cần tạo ra thu nhập trong khi đang xây dựng sự nghiệp kinh doanh.. Nhưng nếu tập đoàn nơi anh đang làm việc quyết định cắt giảm chi phí bằng cách cắt giảm nhân sự và anh nằm trong danh sách mục tiêu, họ sẽ không thèm quan tâm đến việc trả lương cho tới khi anh tìm được nguồn thu nhập thay thế . Chỉ trong một đêm, anh sẽ ra đường với những trợ cấp tạm thời và không thể đáp ứng nhu cầu dài hạn của anh.
Sự thật là, trong nghề của chúng tôi, chỉ những ai làm nghề một cách chuyên nghiệp mới có được thu nhập lớn. Hãy trút toàn bộ năng lượng vào đó, anh sẽ đạt được mục tiêu sớm hơn một cách tự nhiên. Nếu anh chỉ làm việc bán thời gian nhưng bền bỉ, cuối cùng, anh cũng sẽ cán đích. Anh không đời nào làm ra nhiều tiền với chút nỗ lực ít ỏi, bằng cách giao toàn bộ danh sách ứng viên tiềm năng của anh cho tuyến trên”.
Nam lắng nghe nhưng vẫn chưa thật sự hiểu vấn đề. Anh ta đáp: “Thế những người như tôi làm công việc này như thế nào? Làm thế nào người ta kiếm được số tiền như tôi đã nghe thấy?”.
“Nam, đúng là có rất nhiều nhân vật hàng đầu trong nghề có thể kiếm được hơn 50.000 đô-la một tháng và hầu hết họ đều có thể nghỉ hưu với mức thu nhập như vậy trong vòng 5 năm. So với khoản lương hưu nhỏ bé mà anh được lĩnh sau 40 năm làm việc, lời đề nghị của chúng tôi rất hấp dẫn.
Nhưng tôi sẽ là người lãnh đạo tồi nếu không nói với anh sự thật. Đó là, để có được những con số đó, anh sẽ phải thật sự quyết tâm và làm công việc này toàn thời gian. Khả năng thứ hai là làm việc cật lực bán thời gian cho tới khi anh thay thế được hoàn toàn khoản thu nhập cũ và chuyển sang làm toàn thời gian. Anh chọn một trong hai cách đều được. Hương và tôi sẽ làm việc cùng anh cho tới khi anh đạt được mục tiêu. Nếu không, anh chỉ cần đăng ký để gia đình sử dụng sản phẩm và dịch vụ của chúng tôi với giá bán buôn, tôi sẽ liên lạc với anh trong vòng sáu tháng nữa nếu tình hình của anh có gì thay đổi”.
Bạn có đoán ra Nam sẽ làm gì tiếp theo không?
Anh ta sẽ về nhà và suy nghĩ nghiêm túc về công việc này. Anh ta sẽ không mang chút ảo tưởng nào về việc bản thân sẽ phải làm việc vất vả ra sao và thành thật mà nói, anh thật sự rất tôn trọng Cường vì đã đối xử chân thành. Cường đã nói thẳng vấn đề, nhờ thế ngăn Nam không trở thành con mồi của Xe tăng Kỳ vọng sai lầm. Nam sẽ suy nghĩ về các khả năng thật kỹ càng về 3 khả năng sau.
(1) anh sẽ có một tương lai tươi sáng hơn với công việc kinh doanh theo hệ thống và dũng cảm chọn sống bằng tiền tiết kiệm trong vòng sáu tháng để có thể làm việc toàn thời gian;
(2) anh chọn cách thận trọng hơn và thay thế thu nhập bước đầu bằng cách vẫn giữ nguyên công việc hiện tại và chỉ kinh doanh hệ thống bán thời gian, như vậy thời gian kinh doanh chắc chắn sẽ kéo dài hơn; hoặc
(3) anh sẽ đặt hàng sản phẩm hay dịch vụ với giá bán buôn và trở thành một khách hàng tốt.
Nếu anh không chọn bất kỳ phương án nào, ít nhất Cường vẫn có thêm một ứng viên tiềm năng để gọi điện thăm hỏi sáu tháng một lần cho tới khi gặp đúng thời điểm, thay vì tạo ra một nhà phân phối giận dữ và đi nói xấu về nghề này bất cứ khi nào có thể vi bị thông tin sai.
Nghề này cho chúng ta cơ hội để tìm ra giá trị thật của mình.
Có vô số thời điểm chúng ta đối diện với những tình huống đòi hỏi phải ra quyết định mang tính đạo đức. Mỗi lần như vậy là một bài kiểm tra cá nhân về tính liêm chính của chúng ta, đôi khi không ai ngoài bản thân chúng ta biết về những quyết định đó, nhưng hơn bất kỳ ai trong trong bất kỳ lĩnh vực nào, chúng ta là những người thường xuyên đối mặt với thử thách phải nâng cao chuẩn mực giá trị con người. Tính liêm chính phải là yếu tố xuất hiện đầu tiên .
Hãy nói sự thật về kế hoạch tương lai và khối lượng công việc khồng lồ phải hoàn thành để có được thành công.
Hãy đề nghị hỗ trợ, nhưng đừng bao giờ đề nghị làm thay công việc của một nhà phân phối mới khi bạn còn không đủ thời gian cho chính minh.
Càng thành thật về sự vất vả của nghề, chúng ta càng bớt đi những nỗi mệt mỏi, chán chường và nâng cao sự tôn trọng đối với ngành nghề của mình.
Để khẳng định bạn đã hiểu hết ý của bài viết : hãy viết ra:
- Bài học của bạn là gì, hãy việt thật chi tiết trong phần bình luận.
- Đặt vị trí mình là Cường, người đang đi tuyển dụng: bạn có nên thay nam đi thuyết phục không ? ai sẽ là người tốt nhất ?
- Hãy tưởng tượng bạn đang quản lý một hệ thống lớn, bạn có thể cùng lúc quản lý , hỗ trợ mấy hệ thống ?
- Nếu bạn nói thật , bạn có mất ứng viên không ?
- Nếu Nam từ chối , tối đa sau bao lâu bạn sẽ liên hệ lại với Nam, vì sao ?
Mình nhận ra khá nhiều bài học chính mình.
Khi tuyển dụng mình hứa rất nhiều và tạo cho người ta 1 ảo tượng về tương lai => ko giúp được thì người ta lại báo mình lừa đảo.Thay vào đó mình nên
thẳng thấn trước với họ tất cả các yếu tố đế thành công và cho họ được quyên tư do lựa chọn .
– Đặt vị trí là Cường mình sẽ không thay Nam đi thuyết phục và tư vấn mà mình sẽ đào tạo và dạy lại Nam cách làm để Nam làm được. Mình sẽ làm mầu 2-3 lần và bât buộc Nam phải làm được cách mà mình thuyết phục giúp Nam.
– Nếu mình quản lý hệ thống lớn thì mình quân được rất nhiều hệ thống nhưng phải quản lý hành động của tuyến dưới làm chứ ko phái đi làm thay họ. Nếu đi làm thay thì chỉ làm nổi 1 hệ thống .
– Lúc đâu mình nghỉ là không? Nhưng sau khi đọc qua câu chuyện này và đã test qua 1-2 trường hợp thì mình thấy được 1 điêu rất thú vị là họ câm thấy rất thoái mái và chính mình cũng thoái mái vì ko phải áp lực về sự thành công của họ=> Thành công phụ thuộc vào 80% sự nổ lực của họ nên là nếu như vậy thì mình cảm thấy 2 bên điêu thoải mái làm việc 1 cách rất tự nhiên ko áp lực thì kết quá thuận theo tự nhiên mà đến.
lần sau xưng là em . tự nhiên xưng là “Mình” với ai vậy hả . ^^
1, Bài học của bạn là gì
– Không được vẽ ảo tưởng về sự ngon ăn và dễ làm, chỉ cần bắt đc đúng cơ hội làm làm sẽ lên luôn ạ, khi họ làm thấy khó khăn quá lại nghĩ mình lừa đảo, mà như vậy thì khác gì mình đi lừa đảo thật :)). Mà như vậy em cũng ko bị áp lực bởi việc “Vẽ ảo vọng xong vẫn phải giúp họ thành công” Vẫn là gfiups họ thành công nhưng em thấy nhẹ nhàng và vui hơn nhiều.
– Chia sẻ thẳng thắn từ cái TÂM thôi, vì chỉ có TRÁI TIM MỚI CHẠM TRÁI TIM. cứ để họ nhìn nhận thực tế về cơ hội này thì khi họ ra quyết định sẽ nghiêm túc và bám đuổi kiên trì hơn. Dù có chưa làm thì cái chúng ta được chính là sự đánh giá của họ về mình.
2,Đặt vị trí mình là Cường, người đang đi tuyển dụng: bạn có nên thay nam đi thuyết phục không ? ai sẽ là người tốt nhất ?
CHắc chắn là không ạ, em sẽ để Nam đi học việc cùng mình trong 1 tuần đầu tiên, ít nhất là đến khi nào em cảm thấy Nam hiểu và yêu cơ hội này thật sự rồi mới để Nam đi chia sẻ điều đó cho những người khác. Vì chỉ có Nam tự làm tất cả mới là điều tốt nhất (em tự làm việc của em, Nam tự làm việc của Nam, những người khác cũng vậy)
3, Hãy tưởng tượng bạn đang quản lý một hệ thống lớn, bạn có thể cùng lúc quản lý , hỗ trợ mấy hệ thống ?
Nếu để họ chủ động và có thể làm đc bất cứ việc gì, thì thực tế là 1 lúc quản lý đc rất nhiều hệ thống, vì bên dưới tuy là chủ động nhưng họ vẫn tương thuộc với chúng ta.
Còn kể cả nếu cứ nhúng tay xuống tận f2345… thì ko có những F bên trên kề cận thì cũng ko thể làm đc, đằng nào họ cũng phải tự làm, nên em thấy cho họ tự làm hết ngay trừ đầu.
4, Nếu bạn nói thật , bạn có mất ứng viên không ?
không ạ, đặt vị trí là em nếu em được nghe sự thật kèm chân thành, điều đó còn đốt lửa khao khát cho em hơn, nếu ko thì em cũng đánh giá CÓ TÂM về người nói.
5, Nếu Nam từ chối , tối đa sau bao lâu bạn sẽ liên hệ lại với Nam, vì sao ?
6 tháng ạ, nếu quan sát Nam có biểu hiện khác lung lay có thể em sẽ tiếp cận sớm hơn. Em nghĩ 6 tháng là đủ để họ nhìn thấy kết quả tiếp theo, sự thay đổi của em, hay thay đổi của của xã hội => thay đổi đánh giá => thay đổi quyết định.